Không ngờ cô lại suy nghĩ mình có thể quên đi chuyện phiên bản thân dơ dáy bẩn tới mức nào, tiến thưởng nhiên là mo mộng hão huyền. Nếu như cô vẫn liên tục ở mặt Trần Quân Phi, những người dân ở tp. Hà nội sẽ nhìn anh ráng nào đây?

Hoàng tuy vậy Thư nghĩ tới các lời cười chơi của đám bạn hầu ngày hôm nay, không khỏi siết mạnh dạn nắm đấm. “Hoàng tuy nhiên Thư, anh bào em ra ngoài, em tất cả nghe không? tuyệt em ước ao anh phả cửa?”

Thấy Hoàng song Thư không nói gì, khuôn khía cạnh của è cổ Quân Phi sa sâm tới mức khó coi không giống thường. “Cậu chủ, chiếc chìa khóa đây ạ.” Quàn gia với chìa khóa dự phòng đến, xuất hiện phòng ra.

Bạn đang xem: Nụ cười của em là độc dược với anh


Advertisement

Sau lúc mở cửa, è Quân Phi đi thẳng liền mạch vào, chú ý quanh chống bằng góc nhìn sắc bén, trông thấy Hoàng tuy nhiên Thư đang teo rúm người dưới gầm bàn máy tính.

Trông thấy tầm vóc chật vật, thậm bỏ ra là đau đớn của Hoàng tuy nhiên Thư, vào mắt è cổ Quân Phi thoảng hiện lên sự xót xa.

Anh phất tay ra hiệu cho quản gia trở xuống rồi cách thằng mang đến chỗ cô, “Đứng dậy đi.” Người lũ ông đứng trước khía cạnh Hoàng tuy nhiên Thư, chú ý cô từ bên trên cao, trầm giọng nói.

Hoàng tuy vậy Thư vẫn ngồi im, dường như không nghe thấy lời của trần Quân Phi. Đôi đôi mắt của è Quân Phi vốn rét lẽo, sau thời điểm thấy dáng vóc này của Hoàng tuy nhiên Thư, sắc đẹp mặt anh lại lạnh hơn mấy phần.

Anh siết chặt cố kỉnh tay, ra sức kiểm chế cảm xúc của mình, trong mắt xuất hiện sự buổi tối tăm: “Hoàng song Thư, anh nói đứng dậy, em có nghe không?”


Advertisement

Anh không thích nhìn thấy tầm vóc tuyệt vọng, sợ hãi, thậm chí còn là buồn bã của Hoàng tuy vậy Thư.

Hoàng song Thư mà anh biết chưa phải như vậy. “Đau khổ lắm đúng không? Em âu sầu như vậy rồi, bao gồm phải em rất mong giết anh xuất xắc không?”

Trần Quân Phi ngồi xổm xuống, vươn tay đụng lên khuôn phương diện tái nhợt của Hoàng song Thư, nhìn chăm chắm vào con tín đồ trống rỗng của cô bằng góc nhìn sắc bén. “Hoàng song Thư, em nghe rõ đây, kẻ khốn kiếp ném em mang đến vệ sĩ là anh, bạn em đề xuất hận là anh, anh đang hại em, vì anh ko tốt, anh là win rác rười, hãy để anh chịu đựng nỗi đau của em.”

“Ra ngoài.” Hoàng tuy nhiên Thư mở miệng, đôi môi tái nhợt khiến cho những người ta cảm giác vô thuộc đau khổ.

Nghe thấy thể, trái tim vốn đã khó chịu của è cổ Quân Phi đột nhói lên.

Anh hít sâu một hơi, siết chặt cố kỉnh tay, khẽ nhắm mắt lại. “Hoàng song Thư, nếu câu hỏi giết anh có thể giúp em thoải mái hơn một chút, anh tình nguyện đón nhận sự trừng vạc này. Em yêu cầu nhớ kỹ, em không thể bẩn, tín đồ do ban vẫn luôn là anh.” trần Quân Phi bao bọc lấy cơ thể cứng đờ của Hoàng tuy vậy Thư, dùng ánh sáng nóng rực của minh nhằm sưởi ấm cô. “Người nhơ bẩn vẫn luôn luôn là anh, em bao gồm nghe không, em ko hề phiên bản chút nào.”

“Trần Quân Phi, anh nhằm em… yên tĩnh một chút, được không?” Hoàng tuy vậy Thư nhìn khuôn phương diện tuấn tú của è cổ Quân Phi, nói bằng giọng cực kì thê lương cùng đau khổ.

Bây giờ đồng hồ Hoàng song Thư ko muốn gặp gỡ ai, cô chi muốn âm thầm tron vào the giới của minh. Cô không muốn gặp con, không muốn thấy Tran Quân Phi, càng không muốn nhìn bất cứ ai khác.

“Nếu… anh chết, tất cả phải em sẽ có thể buông vứt chuyện này không?”

Trần Quân Phi nhìn chằm chặp vào Hoàng tuy nhiên Thư, nói bằng giọng bị thương và trầm thấp.

Lời của trằn Quân Phi khiến mi đôi mắt Hoàng song Thư khẽ rung lên. Khuôn khía cạnh Hoàng song Thư trở bắt buộc vô cùng đáng sợ, cô siết chặt chũm tay, cơ thể không chấm dứt run rẩy vì khiếp sợ và đau khổ.

Sắc mặt cô trắng bệch, ngay cả hơi thở cũng bị vô thuộc gấp gáp. “Trần Quân Phi… nguyên nhân phải ép em?” Cô khàn giọng hét lên với nai lưng Quân Phi.

Tại sao nai lưng Quân Phi luôn dùng thù đoạn này để ép cô? sau cùng là lý do chứ? “Nếu anh không xay em, em đã trốn vào vò của chính mình mãi mãi.” trằn Quân Phi chú ý Hoàng song Thư, trầm giọng nói.

Hoàng tuy nhiên Thư siết chặt vắt tay, giận dữ hét lên cùng với anh: “Anh ra bên ngoài để em yên tĩnh một ít được không?”

Bây giờ đồng hồ cô chi ý muốn được tinh chứ chẳng đề xuất gì khác.

Xem thêm: Ốp Lưng Vsmart Joy 3 Đẹp - Ốp Lưng Vsmart Joy 3 Giảm Giá Đến 40%

Trần Quân Phi nhìn chằm chặp vào Hoàng tuy nhiên Thư bằng ánh nhìn nóng rực, không he di chuyển, chi chăm chủ chú ý vào mắt cô vô cùng lâu.

Sau kia người đàn ông bỗng nhiên di chuyển. Hoàng tuy nhiên Thư tường anh đã từ bỏ, định bong khỏi đây, mà lại điều khiến cô ngạc nhiên và hại hãi chính là Trần Quân Phi lại nạm một bé dao gọt hoa xoàn ở phòng khách lên rồi cách về phía mình.

Trần Quân Phi nhìn con dao gọt hoa quả kia, trong mắt lỏe lên vừa đủ sáng nhạt. “Nếu bài toán anh chết hoàn toàn có thể giúp em quên đi hồ hết thứ kia, bắt đầu một lần nữa, anh cũng sẵn lòng.”

“Anh điên rồi à?” lời nói điên cuồng và nắm chấp của người bầy ông kích thích trái tim Hoàng tuy nhiên Thư, cô khó chịu hét lên cùng với vẻ không dám tin.

Điện ư? Anh điên rồi, thiệt ra anh vẫn điên từ giây phút yêu Hoàng song Thư.

Trần Quân Phi đặt chân vào gần Hoàng tuy nhiên Thư, gio tay lên, ngón tay khiêm tốn dài áp lên khía cạnh cô. Anh cảm nhận được sự khiếp sợ và tức giận, cảm giác được con run rẩy của Hoàng song Thư.

Một thời gian lâu sau, nai lưng Quân Phì thả tay xuống, trong mắt lộ diện sự âm u nhàn nhat: “Nếu anh ko chết, chúng ta sẽ có tác dụng lại tự đầu, giả dụ em không phù hợp thủ đô, anh hoàn toàn có thể dẫn em tới nơi khác. Trước kia bố mẹ thích mang đến Provence nhất, bà bầu đã mua một căn biệt thự o đó, bên ngoài trồng không hề ít hoa oải hương, bọn họ đến kia sống nhé, em tìm tòi không?”

Trước những câu nói của nai lưng Quân Phi, Hoàng tuy nhiên Thư không thốt nên lời. Cô khiếp sợ nhìn chăm bẳm vào con dao trong tay người lũ ông, ngoài ra đang lo è Quân Phi sẽ nhanh chóng đâm nó vào ngực mình.

“Anh ko thể ân hận hận vì những gì mà mình đã làm, chi có thể bù đắp. Hoàng tuy nhiên Thư, em nghe rõ đây, người dơ bẩn là anh chứ chưa phải em. Trước đó anh vô cùng cực đoan, có ước ao muốn chiếm hữu rất bạo gan với mẹ, nên anh vẫn tổn thương tất cả những người bên cạnh mình. Trường hợp sớm biết mình sẽ yêu em như thế, anh đã không làm mọi chuyện khiến em tổn thương. Đáng tiếc nuối trên đời này không tồn tại chữ giả dụ như.”

Trần Quân Phi nói rồi thả tay xuồng, nằm đem bàn tay đang buông thõng của Hoàng tuy nhiên Thư. Anh chậm rãi đặt dao vào lòng bàn tay cô, góp cô ở chặt rước nó.

Sắc phương diện của Hoàng tuy nhiên Thư trắng tới cả đáng sợ, bờ môi khẽ run rẩy. Cô nhìn Trần Quân Phi, trong cả hàng mi lâu năm cũng rung lên.

Dường như ko khí đang ngưng dong lại vào khung giờ phút này. Nai lưng Quân Phi đoi diện cùng với Hoàng tuy vậy Thư, mãi đến lúc anh gắng chặt tay cô, đâm dao vào ngực mình, Hoàng song Thư new hét lên như điên: “Đừng…”

Cô ko cần tác dụng này, cô chỉ ko muốn đối mặt với bản thân khi đó.

Cô ko xứng với è Quân Phi, cô cực kỳ tự ti.

Nếu dịp đó cô dũng cảm, có phải gần như chuyện đã khác không? “Song Thư, họ làm lại tự đầu, em đồng ý rồi, đúng không? Em vẫn nói đã ở bên anh cả đời.” è Quân Phi nạm chặt tay Hoàng tuy vậy Thư, chậm rì rì đâm dao vào ngực mình. Huyết tươi trượt theo thân dao, chậm rãi rãi nhỏ tuổi giọt, rã xuống từ trên đầu ngón tay Hoàng tuy vậy Thư.

Chất lỏng màu đỏ sậm khiến Hoàng song Thư choáng váng, mặt cô trắng bệch, trông hết sức đáng sợ.

“Cậu chù!” sau khi nghe được giờ đồng hồ hét của Hoàng tuy nhiên Thư, quản gia phát hiện tại sự không giống thường, đèn xông thẳng lên tầng. Ông vừa open phòng thì đã trông thấy cảnh tượng này, ngày tiết tươi chảy từ ngực Trấn Quân Phi khiến ông sợ hãi. “Cậu chủ! Mau call xe cứu thương đi!”

Quản gia đỡ è Quân Phi, quát tín đồ hầu đã sững sờ ngơi nghỉ cửa. “Cô chủ, chung cục đã xẩy ra chuyện gì? tại sao cô đề xuất làm chuyện thương tổn cậu nhà như thế?” cai quản gia xoay đầu nhìn Hoàng tuy nhiên Thư đang lòi ra sắc mặt trắng bệch, trong đôi mắt ông ấy đựng đẩy vẻ trách móc.

Hoàng tuy nhiên Thư chẳng nói nên lời, tức thì cả giải thích cũng không thể. Ngày tiết tươi trước mặt khiến cô so hãi, chỉ biết đời fan nhìn quản ngại gia.

Trần Quân Phi dưa vào người quản gia, nhìn chằm chằm vào Hoàng tuy nhiên Thư bằng đôi mắt phượng mờ mit, cách quãng nói: “Song Thư bọn họ sẽ có tác dụng lại tự đầu, em gật đầu rồi mà, đúng không? Em đã đồng ý với anh như thế..”

“Cậu chủ, cậu chớ nói nữa, xe cứu vớt thương đen ngay đây.” cai quản gia nhìn dáng vè của nai lưng Quân Phi, trên khuôn mặt già nua tràn ngập sự bi đát phiền và bất đắc đĩ.

Tính giải pháp cố chấp của trằn Quân Phi xoàn là tương đồng Trần Thanh Vũ. “Cô chủ, cậu công ty thật sự khôn cùng yêu cô. Trước đây cậu ấy đã làm cho sai những chuyện, dẫu vậy cậu ấy vẫn đang cố gắng bù đắp. Cậu ấy biết cô không thich tinh cách bá đạo cùng ngang ngược của bản thân mình nên vẫn đang vắt đổi. Ngày hôm đó, cậu chủ đã làm cho sai, nhưng kế tiếp cậu ấy đã giết hết đảm vệ sĩ kia roi. Kể từ thời điểm biết minh yêu thương cô, cậu ấy tiếp tục tự làm tổn thương bản thân với vè dau khổ, cậu ấy hận bản thân vì trước đây đã hung tàn với cô như thế.”

“Cho dù nạm nào, tôi hi vọng cô có thể tha thứ mang lại những hành vi tùy hứng trước đó của cậu ấy. Cậu chủ… thiệt sự vô cùng yêu cô.”