*

“Một cánh én nhỏ chẳng tạo nên sự mùa xuân” (Phạm Tuyên). Hãy viết một bài văn ngắn (khoảng 01 trang giấy thi) trình bày suy xét của em về bài học rút ra từ câu hát trên.

Bạn đang xem: Một cánh én nhỏ chẳng làm nên mùa xuân

Mở bài:

Không một ai rất có thể một mình mà tạo nên sự cả nuốm giới. Gần như thành tự đều có sự hiến đâng của tương đối nhiều người. Trong bài bác hát “Cánh em tuổi thơ”, nhạc sĩ Phạm Tuyên gồm viết:“Một cánh én bé dại chẳng tạo sự mùa xuân”. Lời bài hát đề cập nhở bọn họ về trọng trách gắn kết cùng xây dựng xã hội vững mạnh.

Thân bài:

Cánh én nhỏ tuổi bé là hình hình ảnh của phận người mỏng manh, cô quạnh còn ngày xuân tượng trưng cho hạnh phúc, niềm vui. Mượn mùa xuân và một cánh én, nhạc sĩ Phạm Tuyên hẳn ao ước gửi đến chúng ta một thông điệp: con fan cần khiêm tốn nhận ra mình không thể cô quạnh trên tuyến phố tìm ra hạnh phúc, rất cần được đặt mình trong mối tương quan với đa số người, gia đình, chúng ta bè, buôn bản hội nhằm sống chan hoà và yêu thương nhiều hơn.

Giữa cá nhân cùng tập thể có quan hệ khăng khít với nhau. Mỗi cá thể không thể vĩnh cửu và phát triển một phương pháp cô lập, tự do hoàn toàn, do đó mỗi cá thể đều buộc phải đến và có nhu cầu tập thể. Khía cạnh khác, tập thể phải tạo điều kiện mang đến sự cải tiến và phát triển nhân cách của những thành viên, với sự cải cách và phát triển nhân biện pháp này cho lượt nó lại tạo điều kiện cho bằng hữu phát triển.


“Một cánh én nhỏ chẳng làm nên mùa xuân”. Một mẫu lá quan trọng dệt thành cánh rừng bạt ngàn, với một vày sao cô đơn chẳng vừa đủ sức toả sáng thân trời tối u tối. Thế bắt đầu biết sứ mệnh của xã hội và cực hiếm của việc biết hoà mình, đính bó với bè bạn là cực kì to lớn.

Bác hồ từng dạy: “Đoàn kết, đoàn kết, đại câu kết – Thành công, thành công, đại thành công”. Lời dạy dỗ của bác khiến ta ghi nhớ về thời kì lịch sử vẻ vang bi hùng của dân tộc, hồ hết ngày tổng khởi nghĩa quân và dân một lòng chiến đấu và cách mạng tháng tám thành công xuất sắc như một minh chứng vừa đủ cho sức khỏe của tinh thần đoàn kết. Kề bên đó, đặt mình trong tương quan xã hội cũng là cơ hội giúp ta rèn luyện và phát huy những ưu thế của phiên bản thân.

Nhà thơ Tố Hữu cúng đã có lần viết: “Một người đâu chỉ có nhân gian / sinh sống trong một đóm lửa tàm cơ mà thôi”.

Xem thêm: Từ Cà Mau Đi Châu Đốc Bao Nhiêu Km, Đi Thế Nào? Xe Khách Cà Mau Đi An Giang

nhỏ người, ai mà chẳng khát khao tạo sự những điều tốt đẹp, nhưng lại điều đặc trưng là họ không thể có tác dụng một mình. Thiết yếu trong tập thể, họ cùng sánh vai nhau để thực hiện những mơ ước tốt đẹp. Rộng nữa, gọi được sứ mệnh của tập thể, ta sẽ biết khiêm tốn, bỏ đi cái tôi ích kỷ, kiêu ngạo, nhằm sẵn sàng “một fan vì phần đông người”, bởi cuộc sống đời thường đẹp rộng khi ta biết đến đi.

Tuy nhiên, bắt buộc hiểu gắn rằng bó với xã hội không tức là coi thường bản thân. Mỗi cá nhân phải sáng sủa suốt cùng tìm tìm không kết thúc để đẩy mạnh hết quý giá của chủ yếu mình. Mỗi cá nhân phải biết kính trọng tập thể, bọn phải đảm bảo an toàn dân chủ, tự do, bình đẳng cho các cá nhân, xem xét việc thỏa mãn tác dụng và nhu cầu chính đáng của cá nhân, tới sự phát triển kỹ năng và phẩm chất cá nhân.


Cá nhân có nhiệm vụ xây dựng tập thể, cộng đồng vững mạnh, tốt đẹp; bảo đảm an toàn tập thể khỏi những tác nhân xấu; ra sức phấn đấu làm cho tập thể ngày dần phát triển; không có tác dụng những vấn đề gây nguy khốn đến tập thể. Cùng ngược lại, tập thể, cọng đồng phải khởi tạo điều khiếu nại cho cá thể phát triển; thỏa mãn nhu cầu nhu cầu quang minh chính đại của cá nhân; phân phát triển kỹ năng cá nhân, phẩm hóa học của từng cá nhân…

Nếu cá nhân sống thiếu trách nhiệm với phiên bản thân cùng tập thể, trở đề xuất truy đồi đạo đức, bại hoại nhân phương pháp sẽ gây tác động đến những cá nhân khác cùng tập thể. “Một nhỏ sâu” cũng đủ để “làm rầu nồi canh”. Nếu đàn không thỏa mãn nhu cầu nhu cầu cá nhân, cướp đi nhu cầu tiện ích của cá nhân, kìm hãm cá nhân phát triển, cống hiến thì thật xứng đáng bị phê phán và một số loại bỏ

Song, tiếc nỗ lực khi vẫn có những người thiển cận, tách bóc mình thoát ra khỏi tập thể, kiêu căng tự đại. Sát bên đó, ta cũng cần được phê phán các kẻ dựa dẫm vào bạn khác, sinh sống tự ti… tất cả lối sống tiêu cực ấy chắc chắn sẽ bị đào thải, độc nhất vô nhị là trong làng mạc hội ngày lúc này – một làng hội tân tiến, không kết thúc phát triển và luôn luôn đề cao ý thức hợp tác cùng đồng.

“Một cây làm chẳng buộc phải non. Tía cây chụm lại bắt buộc hòn núi cao“. Bởi vì thế, hãy luôn yêu quý số đông gì bản thân có, mình biết chỉ là giọt nước nhỏ dại giữa muôn trùng đại dương. Bắt buộc ra sức học tập, lao động, rèn luyện thân thể, gồm ý thức tránh xa với phê phán các tệ nạn xã hội. Thực hành lối sinh sống hoà hòa hợp với cộng đồng tập thể.


Kết bài:

“Chúng ta chỉ cần giọt nước và đề xuất hoà mình vào hải dương cả bắt đầu không cạn”. “Một cánh én nhỏ tuổi chẳng làm nên mùa xuân” là lời nhắc nhở chân thành rằng mỗi người hãy là một trong cánh én để bên nhau đem mùa xuân về, đừng bước đi cô quạnh bởi loại đời được coi là dòng chảy của rất nhiều vòng tay. Mọi người sinh ra ko phải để triển khai một hạt cát vô danh mà lại để in đấu xung quanh cát thời hạn và trong lòng mọi người.

Suy suy nghĩ về mối quan hệ giữa cá nhân và đồng chí trong cuộc sống đời thường ngày nay


Để lại một phản hồi Hủy

Thư năng lượng điện tử của các bạn sẽ không được hiện thị công khai.

Phản hồi

Tên

Thư điện tử

Trang Mạng

Lưu tên, email và trang web của tôi vào trình duyệt mang đến lần phản hồi sau.


bài xích văn biểu cảmChí Phèo (Nam Cao)Cuộc sống có ý nghĩaDương LêGiải say mê và bệnh minhHình tượng fan línhKỷ niệm xứng đáng nhớLuyện Thi tốt nghiệp Quốc giaLý tưởng sốngNhật ký trong tầy (Hồ Chí Minh)Sách và vai trò của việc đọc sáchSống có bạn dạng lĩnhSống đẹpThi pháp họcThiên chức của nhà vănThuật ngữ văn họcThói hư tật xấuThơ ca hồ nước Chí MinhThơ ca cùng cảm nhậnTinh thần từ bỏ họcTiếp dìm văn họcTài liệu Ngữ văn tuyển sinh 10Tác phẩm Văn họcVợ nhặt (Kim Lân)Đức tính cao cả

Bài văn biểu cảmChiếc thuyền không tính xa (Nguyễn Minh Châu)Chuyện cô gái Nam Xương (Nguyễn Dữ)Chí Phèo (Nam Cao)Chữ tín đồ tử tầy (Nguyễn Tuân)Cuộc sống có ý nghĩaDương LêGiải yêu thích và bệnh minhGiới thiệu một thứ vậtHình tượng tín đồ línhHình tượng đất nướcKỷ niệm đáng nhớLuyện Thi xuất sắc nghiệp Quốc giaLý tưởng sốngNgười lái đò sông Đà (Nguyễn Tuân)Nhân trang bị MịNhân đồ vật người đàn bà hàng chàiNhân thiết bị thức tỉnhNhật ký kết trong tù đọng (Hồ Chí Minh)Sách cùng vai trò của vấn đề đọc sáchSống có bản lĩnhSống đẹpSức mạnh mẽ của ý chíThi pháp họcThiên chức trong phòng vănThuật ngữ văn họcThói lỗi tật xấuThơ ca hồ nước Chí MinhThơ ca và cảm nhậnTinh thần trường đoản cú họcTiếp nhận văn họcTu chăm sóc nhân cáchTài liệu Ngữ văn tuyển sinh 10Tác phẩm Văn họcTây Tiến (Quang Dũng)Tình fan tình đờiTệ nạn làng mạc hộiTục ngữTừ Xuân LãnhVươn cho tới thành côngVợ nhặt (Kim Lân)Yêu thương bé ngườiĐức tính cao cảĐừng sợ vấp ngãƯớc nguyện dâng hiến